Dù đã quá phê rượu nhưng anh vẫn với anh đồng nghiệp , xong tầng một, nó vừa đặt lưng xuống võng nằm thì âm thanh bên dưới vọng lên. “Phương ơi xuống ăn cơm.” “Ơi… Xuống liền.” Nó lật đật xọt vào cái quần dài rồi chạy xuống nhà bếp, ở đây có một điều sung sướng đối với nó là cơm nước dâng tới tận miệng. Mỗi khi nó đi học cũng chỉ báo là hôm nay có về ăn cơm hay không thôi. Cơm nước đã có hai đứa em gái của nó lo sẵn sàng. Đôi khi nó nghĩ sống ở đây cũng không quá không thoải mái. Nó bước xuống nhà bếp, phục vụ công việc Bị anh đồng nghiệp cám dỗ vẫn như mọi khi. Bốn quả đào tròn trịa sau lớp